Trường THCS Nguyễn Đình Chiểu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Diễn đàn của trường THCS Nguyễn Đình Chiểu
 
Trang ChínhPortalLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 bài thơ viếng lăng Bác của Viễn Phương nà:)

Go down 
Tác giảThông điệp
joe_kut3
Tổ trưởng
Tổ trưởng
joe_kut3


Nữ
Tổng số bài gửi : 28
Age : 30
Đến từ : ndc school
Registration date : 02/06/2008

bài thơ viếng lăng Bác của Viễn Phương nà:) Empty
Bài gửiTiêu đề: bài thơ viếng lăng Bác của Viễn Phương nà:)   bài thơ viếng lăng Bác của Viễn Phương nà:) Icon_minitimeWed Jun 11, 2008 11:40 pm

đđĐề: bình luận bài thơ” VIẾNG LĂNG BÁC” của Viễn Phương

trong ngày vui đại thắng đất nước 30/4/1945,nhân dân việt nam nói chung và ngươi miền nam nói riêng bất chợt nhân ra là đã thiếu vắng một điều ko j bù đắp dc, đó là Bác Hồ, vị cha già của dân tộc, vị lãnh tụ vĩ đại của đất nước, người mà cần phải hiện hữu nhất trong cái ngày đại thắng này, vì Ngưới đã vì nó mà dâng hiến cả cuộc đời.Hơn ai hết nhân dân miền nam luôn khát khao dc 1 lần gặp mặt bác, dc bài tỏ niềm kính yêu vô bờ của mình đến Bác,nhưng có lẽ đã muộn rồi khi Bác lai nắm trong một giấc ngủ triền miên.Dường như ko tin vào sự thật xót xa này, bao nhiêu t/p đã ra đời, trong đo bài thơ viếng lăng bác của VP đã lột tả dc tất cả sự đau thương mất mát, nỗi xúc động dai dẳng của dồng bào miền nam và cả nước dành cho bác.

Mở đầu bài thơ là một hình ảnh gần gũi và thân thương biết bao!

“con ở miền nam ra thăm lăng bác

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát…”

Vượt chặng đường dài xa xôi, tác giả ra “thăm” Bác, đọc đến đây, ta lại tự hỏi, tại sao người viết ko dùng từ “viếng” mà lại là”thăm”?phải chăng người viết muốn nhấn mạnh rằng Bác Hồ ko hề ra đi, ít nhất là trong tâm hồn tác giả?vâng, viễn phương ra thăm bác , đến với bác như một người con thăm hỏi vị cha vĩ đại của mình.Nơi “người cha” ấy yên nghỉ là môt nơi có hàng tre việt nam xanh rì rào lấp ló trong sương sớm, một “hàng tre xanh xanh VN, bão táp mưa sa đứng thẳng hàng” , hàng tre đại diện cho con ngươi Vn, cho sức sống mạnh mẽ của người nông dân cần cù mặc kệ bao gian nan khó nhọc để” giữ làng, giữ nước , giữ mái nhà tranh, giữ đồng lúa chín”

Đến với bác,ta trở về với chính cội nguồn của mình, để nhớ lại và thấm thía những cái khó của ngày nào còn chưa được giải phóng rồi sau đó lại mang nặng trong lòng sự biết ơn vô bờ của bác đã mang đến sự tự do cho dân tộc. Nhìn lên vòm trời cao vời vợi trong xanh ấy, một hình ảnh sáng ngời lại nhẹ ngàng vụt qua:

“ ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”

Tác giả thấy gì nơi cao xanh đó, một mặt trời rực rỡ ngày ngày đi qua trên lăng, vòng tuần hoàn thiên nhiên vĩnh cữu gieo sự sống cho con người để VP liên tưởng đến một “mặt trời” khác, lộng lẫy hơn, rực rỡ hơn, “đỏ” hơn, và ấm áp hơn, đó ko ai khác là Bác, vị lãnh tụ vĩ đại của toàn thể dất nước, vâng, Vp đã viết về bác bằng một trái tim đầy kiêu hãnh.ánh nắng chói chang ấy rọi vào lòng người một nỗi nhớ vô biên ko chĩ mình người viết.do đó, đã có một hình ảnh thực:

Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

Kết tràng hoa dâng bày mươi chín mùa xuân”

Nơi bác yên nghỉ có một dòng người xếp hàng chờ đợi Bác, dòng người kết sẵn bao chuỗi thương nhớ đang mong Bác, một dòng người xót xa dâng tràng hoa rực rỡ tặng Bác ,nhưng, Bác ơi, phải chăng bác đang ở một phương trời nào đó xa xôi lắm nên bác ko hề bik điều này hay ko?phải chờ đợi và vào sâu nơi bác ngủ yên, nơi có chiếc quan tài thuỷ tinh trong suốt đặt ở đó thì mới cảm nhận được niềm xúc động nghẹn ngào đó, như VP đã nói:

“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên

Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền

Vẫn bik trời xanh là mãi mãi

Mà sao nghe nhói ở trong tim”

Giống y như một giấc ngủ dài đăng đẳng,trông bác bình yên và viên mãn lạ kì, có lẽ vì Bác đã hoàn thành nguyện vọng lớn nhất của đời mình là hoàn toàn giải phóng đất nước, thành lập tự do cho dân tộc rồi chăng?Sự thanh cao trong tâm hồn bác là một vầng trăng sáng lung linh và chưa hề vây bẩn, soi cả đường lối cho những con đường âm u nhất,dịu hiền và thật thân yêu!Vậy mà số phận đẩy đưa Bác đã ra đi, phải, trời thì sẽ mãi mãi mang một màu xanh ngăn ngắt, đó là vòng tuần hoàn vĩnh cữu, cũng như Bác, ra đi thì ko bao giờ trở về nhưng tại sao trong lòng tất cả con người VN, của Vp lại cảm thấy nhói đau dến thế, cứ như đang cố chối bỏ một điều mà đã trót thành sự thật?

Rồi VP dành gửi gắm lại chút tâm tư cuối cùng của lòng mình khi sắp trở về miền nam

Mai về miền Nam thương trào nước mắt

Muốn làm con chim hót quanh lăng bác

Muốn làm đoá hoa toả hương đâu đây

Muốn làm cây tre trung hiếu chốn nào”

Một ước nguyện thật nhỏ bé nhưng lại mang ý nghĩa lan toả,một chú chim thôi để ngân vang tiếng hót rộn vang nơi yên ắng nhưng thuần khiết và ko mất đi nét trang trọng nơi Bác, một bông hoa thôi để tô điêm chút sắc hương và cùng hoà âm với chú chim nhỏ trên kia và còn muốn là cây tre bao đời trung hiếu của dân tộc VN,nguyện ước của VP hầu như cũng tương đồng với niềm mong mỏi của tác giả Thanh Hải:”muốn làm con chim hót ,muốn làm 1 cành hoa, muốn nhập vào hoà ca, một nốt trầm xao xuyến”đều là những nguyện cầu thật giản đơn nhưng lại vô cùng thiết thực .

Viếng lăng bác đã đem đến cho người đọc nhựng cảm xúc thật khó tả vô cùng không chỉ về mặt nghệ thuật mà còn ở những tâm sự sâu lắng trong từng lời thơ, câu chữ.

bài này của Joe làm, pon chen viết lên để mọi người cùng xem nha^^hihi, đoạn kết rất là sơ sài, do làm piếng muh ra đấy..
Về Đầu Trang Go down
 
bài thơ viếng lăng Bác của Viễn Phương nà:)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Trường THCS Nguyễn Đình Chiểu :: Học Tập :: Văn học-
Chuyển đến